Em biết mình đã sai và không còn cơ hội quay lại nữa, em đã phản bội anh và anh đã thuê văn phòng thám tử tư Sài Gòn giám sát em...Anh không bắt quả tang em, nhưng với đơn ly dị em đã hiểu tất cả.

Sự im lặng và không nói gì của anh đã giúp em hiểu ra, hiểu ra những tội lỗi của mình không thể tha thứ được. Em đã sai lắm rồi. Có chồng mà chẳng biết chung thuỷ, chẳng một lòng một dạ bên anh...Em đã ngoại tình, cái sự thật không thể nào chấp nhận được.

Bên anh em lại thích ăn chơi, lại đua đòi tụ tập,.. sinh ra hư hỏng. Xa anh rồi mới thấy những ngày ấy sao mình thật ngu ngốc...Và sống trên đời này không có hai từ phải chi, giá như, tại sao,...Nó thật là vô bổ. Không làm thì trách ai, những việc xảy ra là do mình hết.

Nếu biết trân trọng những gì đã có thì đâu cần ngồi mà hối hận. Hối hận sao cho thật xứng đáng với những gì mình làm, đừng nói suôn. Có thay đổi không là thông qua hành động. Chính hành động của bạn sẽ giúp người khác nhìn và suy nghĩ lại.

Đã không có duyên kiếp bên nhau suốt đời, thì mình vẫn là bạn của nhau. Đừng để tình bạn nhỏ nhoi ấy mà không giữ được nữa thì quá vô dụng rồi...Hãy tay bắt mặt mừng và vui vẻ bên nhau những tháng ngày còn lại...Hạnh phúc với tôi ngày hôm nay và sau này là vậy thôi. Tôi chẳng mơ được gì hơn.

Anh đã chịu nói chuyện và thỉnh thoảng cũng đi cà phê với tôi vậy là vui rồi. Từ giận nhau chẳng nói nên lời nay anh đã nở nụ cười vậy rất hạnh phúc. Không hạnh phúc nào bằng.