Bao phu nu - Tốt nghiệp đại học kinh tế bằng giỏi, cộng với sự năng động của mình, Trang (vợ tôi) nhanh chóng xin được việc trong một công ty lớn.Trang đi làm được hơn 1 năm thì quen tôi, tôi làm bên bộ phận kinh doanh của công ty đối tác với công ty Trang.Ấn tượng của tôi về Trang là một cô gái năng động, nhạy bén, giàu năng lực. Tôi tìm cách tiếp cận và làm quen với em. Không lâu sau đó, chúng tôi yêu nhau. Lúc đó, Trang 23, còn tôi đã gần 30.

Yêu nhau hơn 2 năm. Sự nghiệp của cả 2 đều lên như diều gặp gió, mẹ tôi rất thích Trang, bảo 2 đứa hợp tuổi, lại hợp đường làm ăn, bà giục giã tôi hỏi cưới Trang.Hơn 1 tháng sau, đám cưới của chúng tôi được tổ chức, vì điều kiện kinh tế khá nên chúng tôi quyết định mua một căn hộ chung cư. Trang nói em không muốn ở chung với bố mẹ chồng, vì công việc bận rộn, ở chung sẽ nhiều cái bất tiện. Nói chung, tôi yêu chiều Trang hết mực, mọi yêu cầu của em tôi đều cố gắng đáp ứng.

Cuộc sống hôn nhân của vợ chồng tôi diễn ra khá bình yên. Phải nói Trang rất giỏi, dù không làm cùng công ty, nhưng có nhiều lúc, chính Trang là người đã góp ý cho tôi những ý tưởng hoặc cách tháo gỡ khó khăn tuyệt vời. Tôi rất phục vợ mình.

Sau khi Trang sinh con, chúng tôi phải thuê giúp việc, vì sau sinh, Trang nói em sẽ dùng tất cả năng lực của mình để phấn đấu cho chức trưởng phòng. Em cũng ráo trước, bảo tôi phải thông cảm cho em tuyệt đối trong thời gian này.

Sau đó không bao lâu, Trang được đề bạt lên chức trưởng phòng đúng dự tính của em. Lương thưởng tăng đồng nghĩ với việc thời gian làm việc của em cũng tăng lên, em đi sớm về muộn, lúc nào cũng ngập đầu trong hàng núi công việc. Nhưng Trang chưa bằng lòng, em nói, em muốn phấn đấu hơn nữa, em muốn được nhanh chóng cất nhắc nên bộ máy lãnh đạo Tổng công ty.Tôi nói với vợ, em còn trẻ, như thế là quá giỏi rồi, cái gì cũng phải bình tĩnh, không đốt cháy giai đoạn được. Nhưng Trang không nghe, tôi thấy rõ tham vọng của vợ mình quá lớn, nhiều khi khiến tôi thấy rùng mình.


Rồi một chuyện động trời đổ xuống tổ ấm của chúng tôi. Đó là ngày tôi nhận được một phong bì thư không đề tên người gửi, chuyển thẳng đến cơ quan tôi. Xé phong bì, tôi choáng váng đến tái mặt khi nhìn thấy từng xấp ảnh chụp vợ và sếp của cô ấy đang tay trong tay, trước rất nhiều nhà nghỉ, ảnh nào Trang cũng bịt mặt rất kỹ, nhưng vợ tôi làm sao tôi không nhận ra. Tim tôi lúc đó như muốn rơi rụng ra ngoài, máu nóng bốc lên, tôi đang định gọi điện cho vợ thì có nhân viên vào. Cố nén cơn giận giữ, tôi để chiếc phong bì vào ngăn kéo, khóa lại cẩn thận.

Hết giờ, tôi về nhà đã thấy vợ tôi về rồi. Điều này hiếm khi xảy ra, ít khi Trang về trước 7 giờ tối lắm mà. Tôi vào nhà, thấy vợ ngồi thất thần, ủ rũ, cố kìm nén cảm xúc trong lòng, tôi hỏi vợ: “Em về rồi à, sao hôm nay về sớm thế?”. Trang giật thót mình, luống cuống đứng dậy. Thái độ lạ lắm.

Tôi chột dạ, chẳng nhẽ những bức ảnh kia đã được phát tán khắp công ty Trang sao. Tôi đoán, có kẻ nào đó không ưa Trang nên đã làm chuyện đó nhằm hạ bệ Trang. Nhưng không có lửa làm sao có khói, chắc chắn Trang có đi nhà nghỉ với sếp thì mới bị theo dõi mà chụp lại. Trang làm như thế để làm gì, tình cảm vợ chồng tôi vốn dĩ vẫn rất tốt đẹp mà. Chẳng nhẽ lại là vì chức quyền sao? Cô ấy thừa năng lực phấn đấu, tại sao phải làm như thế.

Đầu óc tôi như muốn nổ tung. Chiếc phong bì giấu trong cặp như giống như quả bom nổ chậm, tôi chỉ muốn vứt thẳng ra trước mặt vợ để xem Trang giải thích thế nào mà thôi. Tôi có nên 3 mặt một lời ngay không, hay đợi xem thái độ của Trang như nào rồi âm thầm tìm hiểu?Xem ngay những câu chuyện dỡ khóc dỡ cười về ngoại tình tại link sau : (http://tapchidanba.com/ngoai-tinh/)