Ông chủ “shop người lớn” cho rằng khách hàng cần một nơi bán hàng chất lượng có uy tín vì không dám mua hàng trôi nổi. “Họ muốn tìm sản phẩm tốt, không ảnh hưởng sức khỏe

Cấm cái "que" rung
Ngay đến tên gọi hay chức năng của loại sản phẩm này cũng khó mà phân biệt nổi. Dũng hỏi, “một cây dài khoảng hơn gang tay, tròn hai đầu và rung được, thế gọi nó là sản phẩm gì? Nó có thuần phong mỹ tục hay không? vì sao lại không hợp khi chỉ đơn giản là sản phẩm cong, dài, không hình thù gì cả.

Anh gọi nó là sản phẩm massage, máy massage, thì vì sao lại không cho phép bán nó, sao lại cấm. Có những loại đồ chơi người lớn bên Mỹ rất đẹp, rất nghệ thuật, không có gì phô quá, cái đấy họ thấy thích hợp hay không hiệp, mình gọi nó là gì”.

Có những người khi đi khám thầy thuốc được thầy thuốc khuyên dùng chẳng hạn, họ cần “hàng giả” mà “thật” thì mua ở đâu, thầy thuốc bán hay bệnh viện bán ? Những người nhu cầu quá cao, người ta mua để sử dụng có lợi cho tầng lớp hơn hay việc ra ngoài cặp bồ, đi mại dâm.

Ngay việc bán búp bê tình dục, thay vì người ta phải đi mại dâm, thậm chí là phạm tội cưỡng dâm thì người ta dùng búp bê để thỏa mãn nhu cầu bản thân đâu có hẳn là xấu cho xã hội. Tại sao lại không quan hoài đến những mặt tich cực của vấn đề có thể giải quyết những mặt trái của từng lớp.

Dũng tiếp tục tranh luận, nếu xét về khía cạnh tệ, cấm đồ chơi tình dục có lợi hay không cấm có lợi. Dũng cho rằng, cấm thì họ mới dùng không đúng cách, không có kiến thức sẽ ảnh hưởng sức khỏe. Nhưng không cấm sẽ có những hướng dẫn chi tiết về cách dùng, lúc đấy sẽ có lợi cho sức khỏe hơn, có lợi cho tầng lớp hơn.

Đấy là chưa nói giác độ kinh tế, Dũng nối lý luận như nhà hoạch định chính sách về ích lợi đem lại từ việc cho phép bán đồ chơi tình dục. Dũng nói nguồn doanh thu đem lại từ việc bán đồ chơi dục tình trên thế giới rất lớn. Như nước láng giềng Trung Quốc, nguồn thu từ kinh dinh đồ chơi dục tình lên đến cả tỷ đô mỗi năm. Doanh thu về thuế rất lớn trong khi tránh được tệ xã hội khác.http://www.shopdochoi.net/