Loạt ảnh thiên nhiên, tình yêu hoa cỏ tuyệt nhất hot trên cộng đồng mạng Facebook


Trong khoảnh khắc giao thừa, con người mới có dịp nhìn lại tháng ngày quá khứ và hồi tưởng lại. Chúng ta đã có lúc là những đứa trẻ, háo hức đón Tết về trong tiếng pháo rộn ràng và ngẩn nhơ nhìn ngắm xác pháo bên thềm. Rồi sau đó, chúng ta trở thành những thanh niên chìm đắm trong tình yêu, trong công việc, trong một guồng quay không ngừng, để rồi khi nhìn lại mới thấy thời gian đã trôi đi quá nhanh.


Mỗi mùa xuân về, hạnh phúc nhất của mỗi con người là được quây quần bên những người thân yêu, cùng nâng ly rượu Tết đầy hương vị và xúc cảm. Đó là thứ cảm giác thiêng liêng, đáng trân trọng nhất mà cho dù bao nhiêu năm trôi qua đi chăng nữa, không ai có thể quên được.





http://anhdep99.com/25-hinh-nen-thie...uyet-dep-tiep/


“Tôi muốn tắt nắng đi, Cho màu đừng nhạt mất, Tôi muốn buộc gió lại, Cho
hương đừng bay đi. Của ong bướm này đây tuần tháng mật, Này đây hoa của đồng nội xanh rì, Này đây lá của cảnh tơ phơ phất, Của yến anh này đây khúc tình si, Và này đây ánh sáng chớp hàng mi, Mỗi buổi sớm, thần Vui hằng gõ cửa, Tháng giêng ngon như 1 cặp môi gần, Tôi sung sướng.Nhưng vội vàng 1 nửa, Tôi không chờ nắng hạ mới
hoài xuân.”


XD đã làm sống dậy nét quyến rũ, điệu tình tứ, vẻ kì thú và ngon lành ngay trong những cảnh sác thiên nhiên quen thuộc của “ong bướm,...mật,...si,...mi” XD đã phát hiện ra có 1 thiên đường ngay trên mặt đất này ở ngay trong tầm tay mỗi chúng ta. Hình ảnh thiên nhiên với sự sống quen thuộc hiện lên qa cái nhìn và cảm nhận độc đáo của thi sĩ như 1 bức tranh đầy a’s’ mới mẻ, tinh khôi đầy âm thanh tình tứ rộn ràng, đầy màu sắc hương thơm và vị ngọt ngào men say tình ái, đầy niềm vui đón chờ 1 ban mai. Các điệp từ “này đây, này đây và này đây” liên tục chỉ cho người đọc 1 cảnh sắc khác nhau của khu vườn. Tất cả đều đc. Bày sẵn gọi mời như 1 bữa tiệc trần gian. Vườn xuân cũng là vườn t/y, vườn hp, vườn tình ái. Thiên nhiên tạo vật say sưa, rộn ràng mê mải trao sắc gợi hương, dg' như xui khiến lòng ng' cũg rạo rực đắm say. Bao trùm lên tất cả là cái nhìn tình tứ về cảnh vật. Đó là cái nhìn trẻ
trung “cặp mắt xanh non biếc rờn” luôn lấy con ng' giữa mùa xuân tuổi trẻ.





http://anhdep99.com/99-anh-hot-girl-...nam-tiep-theo/





Bà bán nước chè với đàn chim trời Hà Nội. Có một người bao năm nay thầm lặng giữ cho một góc trời Hà Nội luôn ríu rít tiếng chim. Đó là bà Nguyễn Thị Tim ở ngã tư Bà Triệu - Tô Hiến Thành.

Một lần, tình cờ bà Tim phát hiện thấy lũ sẻ nâu trên những tán cây cổ thụ gần chỗ bà ngồi lúc nào cũng kêu inh ỏi vì không có gì ăn. Thế là ngày ngày bà mang gạo đến rắc dưới mấy gốc xà cừ cho chúng, từ đó lũ sẻ không còn phải bới tìm cái ăn nữa. Ngày nắng đổ lửa cũng như mưa dầm gió bấc bà vẫn căng ô, mặc áo mưa bán hàng chứ không chịu nghỉ, từ tờ mờ sáng cho đến khuya. Khi công việc bán hàng đã tươm tất, bà lại đội chiếc nón đã ngả màu, rồi thủng thẳng và chỉ trong giây lát, đàn chim trời đã ríu rít khắp gốc cây, nhằn từng hạt thóc. Khi có tiếng xe máy rồ ga chạy qua hay những đứa trẻ tinh nghịch chạy nô nhau thì chúng lại vù cánh bám dày đặc trên gốc cây, cành cây xà cừ to lớn.

Càng ngày những con chim bay nhảy trên những ngọn cây, hót líu lo và rủ thêm bạn về ngày một đông hơn. Rất nhiều chim lạ kiếm ăn ngang qua thấy có nhiều đồ ăn nên những ngày sau đó cũng chỉ quanh quẩn trên những ngọn cây, đói lúc nào lại sà xuống ăn gạo bà Tim rắc sẵn. Hiện các đàn chim thường xuyên tụ tập trên những ngọn cây xà cừ khu vực ngã tư đường Bà Triệu và Tô Hiến Thành nơi bà Tim bán hàng đã lên đến vài trăm con. Chim đến càng nhiều thì thức ăn càng tiêu tốn. Mỗi ngày, để đàn chim được yên cái bụng, bà Tim mất cả đến cân gạo cùng vài lạng thóc. Tính ra số thóc gạo bà Tim mua cho chim ăn cộng lại cả 10 năm qua cũng lên tới hàng tấn. Thật không ai ngờ bà bán nước bình dị ấy, đã quá tuổi thất thập cổ lai hy, lại có tấm lòng nhân ái đến thế. Trong khi cuộc sống của bà rất bình dị, đạm bạc... Bà chỉ vận những bộ quần áo tuềnh toàng, đến chiếc nón cũng phải dùng cho đến khi rách hẳn không đội nổi nữa mới mua cái mới. Nhưng tình yêu thương với những đàn chim trời của bà thì đã thành duyên phận hàng chục năm qua. Bà bảo: “Nếu một ngày không làm công việc cho chim ăn, bà sẽ ngồi không yên…”.

Những việc làm giản dị ấy, của những con người Hà Nội, nếu không phải vì sự mưu sinh thì chỉ bởi một lẽ vì tình yêu với Thủ đô. Họ đã góp phần tô đẹp phẩm chất nhân hậu, trong sáng của người Hà thành.


Theo nguồn:http://anhdep99.com