Ngày nay, việc tặng quà đang dần trở nên quen thuộc trong cuộc sống con người như một thói quen. Nhiều người sẽ phản đối cho rằng điều này là một chuyện nhảm nhí. Tuy nhiên, khai thật đi, liệu phản ứng của bạn có giống nhau khi được tặng quà tặng văn phòng hay bất cứ dịp nào trong năm có ý nghĩa với cuộc đời bạn?
Vì món quà có một vị trí nhất định với người nhận nên vô hình chung, những băn khoăn lựa chọn món quà ý nghĩa hiển nhiên là một thắc mắc lớn với người tặng quà. Đa số mọi người đã phải suy nghĩ suốt một cơ số lớn thời giờ nhưng cuối cùng thì được cảm ơn bằng phản hồi không mấy khả thi từ người được nhận quà. Họ trăn trở và mệt mỏi khiến việc lựa chọn quà tặng trở nên nghiêm trọng trong khi thật ra nó rất dễ. Nó đòi hỏi bạn phải chịu khó một chút,. lắng nghe một chút, và…thật lòng một chút.



Một món quà khác lạ cũng được yêu thích. Có lẽ do phải tiêu tốn cơ số thời gian để mua được một món quà như vậy nên cũng giống như món quà tự làm, nó ẩn chứa nhiều tâm tư của người tặng. Và vì thời buổi này, khi tình cảm giữa người với người càng trở nên hiếm hoị nên nó càng quí. Khi nhận được một món quà lạ, khiến cho người nhận quà có cảm giác mình đặc biệt và tất nhiên là hạnh phúc.



Nói thì dài dòng vậy, món quà bạn tặng có thể đơn giản chỉ là một cuốn sách, một đồng hồ treo tường in logo
đẹp một cách nhẹ nhàng, một lọ hoa đất sét hay hoa giấy handmade…Vậy đấy, có vô số cách, bạn chỉ cần vào đó tí ti sự chân thành.
Nói chung là, có rất nhiều chiêu thức trao tặng chân tình để gây ấn tượng người nhận. Điều cực kỳ quan trọng là nó phải xuất phát từ trái tim người tặng. Việc tặng quà có ý nghĩa và được yêu thích một cách đặc biệt chắc chắn là quà tặng “tự chế” bởi người tặng. Vậy, lý do là gì? Bởi nó ẩn chứa cả tấm lòng của người đó. Giữa một cuộc sống bận bịu đến không có thời gian để thở như ngày nay, đồ tự làm được ưa chuộng do sự sự tỉ mỉ của nó. Người tặng sẽ phải dùng rất nhiều ngày, sự cố gắng để gửi gắm vào món quà. Sự thật là vậy. Chắc chẳng ai không rung động khi được tặng món quà nhiều tình cảm như thế chứ?