Ẩm thực Hà Nội mỗi khi mùa lạnh về là tôi lại nhớ về hồi còn trẻ con mỗi khi đi học về là lại la cà vào các quán bánh chiên để thưởng thức đủ các loại từ bánh chuối, bánh khoai,bánh gối... không chỉ lúc nhỏ mà đến khi trưởng thành tôi vẫn còn ăn món bánh chiên này mỗi khi Hà Nội gió mùa về.


Quả thật khi gió mùa về, cái không khí lành lạnh len lỏi khắp ngõ ngách, phố nhỏ của Hà Nội lại thấy các gánh hàng rong xuất hiện trên nhiều đường phố của Thủ đô. Một đôi quang gánh, một bên là chảo dầu đun bếp dầu hoặc ga, một bên là nguyên liệu gồm khoai lang, chuối, ngô; thêm mấy chiếc ghế nhựa thâm thấp thế là thành “một cơ sở sản xuất và bán” bánh rán, khoai, chuối, ngô… rồi.
Dưới tán cây, trong những ngày Hà Nội se se lạnh, ngồi giữa những chảo dầu đang sôi sùng sục, các cô nhanh tay múc các môi bột kèm khoai, ngô chuối, đặt khéo léo, từ từ vào chảo dầu sôi. Một âm thanh nhè nhẹ vui vui toát lên và chỉ sau ít phút kèm mùi thơm thơm ngầy ngậy. Những chiếc bánh vàng ruộm được vớt ra, đặt trên những tấm giá gác trên chảo để bánh ráo mỡ mà vẫn giữ được nóng cho khách thưởng thức….
Cuộc sống thành thị tấp nập là nơi đông người tụ về làm ăn buôn bán, làm cho những “món ăn… chơi bình dân” trở nên hút hàng. Trong tiết trời se lạnh, khách phần đông là học sinh sinh viên ngồi quanh gánh hàng rong, nhâm nhi vài chiếc bánh, xuýt xoa để dịu bớt cái lạnh đang bủa vây.
Một người bạn của tôi cũng trung thành với dòng bánh bình dân này cho biết: Tôi có thể ăn bánh chiên cả ngày mà không chán. Với tôi đây là thứ bánh “đặc sản” của Việt Nam bởi vì tôi đã đi nhiều nơi nhưng chưa bao giờ tôi thấy ở đâu bày bán loại bánh này.
Ngon, bổ, rẻ… Thứ bánh bình dân ấy vẫn hiện hữu trên các góc phố, như điểm thêm một nét cho loại hình văn hóa ẩm thực đường phố của người Hà Nội.