Các điều kiện thời tiết được xem như các Thiên nhiên vốn có mưa nắng của du lịch. Điều kiện khí hậu có ảnh hưởng rõ rệt đến các hoạt động du lịch và đã tạo nên tính mùa vụ trong hoạt động du lịch. Ứng với mỗi loại hình du lịch đòi hỏi những điều kiện thời tiết khác nhau.
- Mùa du lịch cả năm (liên tục) thích hợp với loại hình du lịch chữa bệnh, du lịch trên núi mùa đông và mùa hè. Tuy nhiên, trong thực tế rất hiếm khi có sự phân phối đồng đều các dòng du lịch theo mùa vì du lịch chịu ảnh hưởng của nhiều nguyên nhân nước và gió, tự nhiên, kinh tế - xã hội, kỹ thuật.
- Mùa đông: là mùa du lịch trên núi. Ở những nơi có mùa đông kéo dài thường mở rộng du lịch thể thao mùa đông và các loại hình du lịch mùa đông khác.
- Mùa hè: là mùa du lịch quan trọng nhất. Đây là mùa du lịch sôi động với các loại hình du lịch biển, du lịch núi, du lịch tới những vùng đồi, đồng bằng….
• Thiên nhiên vốn có nước: bao gồm nước mặt và nước ngầm. Phục vụ cho mục đích du lịch nói chung, giới hạn nhiệt độ lớp nước trên mặt tối thiểu từ 180C – 200C. Ngoài ra, cũng phải chú ý đến tần số và tính chất sóng của dòng chảy, độ sạch của nước…
Các nguồn Thiên nhiên vốn có nước mặt có giá trị cho nhiều lọai hình du lịch như tham quan, nghỉ dưỡng…, đó là các bờ biển, các vùng hồ tự nhiên, hồ nhân tạo, các suối, thác nước , suối karst…
Nguồn Thiên nhiên vốn có nước ngầm có giá trị đối với du lịch đó là các nguồn nước khoáng thiên nhiên. Thực tế cho thấy những nơi giàu nguồn nước khoáng cũng là những điểm phát triển du lịch chữa bệnh.
• Thiên nhiên sẵn có sinh vật: là dạng Tài nguyên du lịch đặc biệt, đối với loại Thiên nhiên sẵn có này, người ta phân thành nhiều chỉ tiêu như: chỉ tiêu phục vụ mục đích tham quan du lịch; chỉ tiêu đối với du lịch săn bắn thể thao; chỉ tiêu đối với mục đích du lịch nghiên cứu khoa học.
 Tài nguyên du lịch nhân văn: là các đối tượng, hiện tượng do con người tạo ra trong suốt quá trình lịch sử và có giá trị phục vụ cho du lịch.
Đặc trưng cơ bản của Sở hữu nhân văn là:
- Chúng có tác dụng nhận thức nhiều hơn tác dụng giải trí.
- Về phân bố, các Tài nguyên du lịch nhân văn thường tập trung ở các điểm quần cư và các thành phố lớn
Các Tài nguyên du lịch nhân văn nói chung được phân chia thành: di tích văn hóa khảo cổ, di tích lịch sử, di tích văn hóa nghệ thuật, các loại danh lam thắng cảnh…
• Di tích lịch sử - văn hóa
Là những không gian vật chất cụ thể có chứa đựng các giá trị điển hình về lịch sử, văn hóa do tập thể hoặc cá nhân con người tạo nên trong lịch sử để lại. Đây là nguồn lực để mở rộng và mở rộng các hoạt động du lịch. Qua các thời đại, các di tích lịch sử - văn hóa – cách mạng đã minh chứng cho những sáng tạo về văn hóa, tôn giáo về xã hội của mỗi dân tộc. Việc bảo vệ, khôi phục và tôn tạo những di tích này là nhiệm vụ quan trọng của nhân loại trong thời kì hiện đại và còn có giá trị rất lớn đối với mục đích mở rộng du lịch.

• Các lễ hội:
Là một dạng Thiên nhiên vốn có du lịch nhân văn đặc sắc, đây là loại hình sinh hoạt văn hoá tổng hợp đa dạng và phong phú, một kiểu sinh hoạt tập thể của nhân dân sau những thời gian lao động mệt nhọc.
• Làng nghề:
Là kết quả của quá trình lâu dài hàng trăm năm hình thành, tồn tại và mở rộng. Các làng nghề truyền thống là nơi tạo ra các sản phẩm độc đáo mang tính dân tộc cao và có sức hấp dẫn đặc biệt đối với khách du lịch.
• Các đối tượng gắn với dân tộc học: các tập tục lạ về cư trú, về tổ chức xã hội, về thói quen ăn uống sinh hoạt, về kiến trúc cổ, các nét truyền thống trong qui hoạch cư trú và xây dựng, trang phục dân tộc, các tập tục lạ về truyền thống…
Nhân tố kinh tế- xã hội
Sự mở rộng của nền sản xuất xã hội và các ngành kinh tế
Làm nảy sinh nhu cầu du lịch trong xã hội, đồng thời thúc đẩy du lịch phát triển với tốc độ cao. Trong nền sản xuất xã hội, hoạt động của một số ngành như công nghiệp, nông nghiệp, giao thông vận tải…đều liên quan mật thiết tới việc phát triển ngành du lịch. Xem thêm du lịch Núi Cấm An Giang tại đây